Lá thư số 1 – Chững chạc

Bắt đầu đọc

Mục lục

Người chững chạc là người như thế nào? Trông ra sao?

Nói một cách chán ơi là chán,

thì người chững chạc là người Biết rõ mình muốn gì, Có tính hợp tác, Can đảm, Tính sáng tạo, Chủ động nhận thức, Tính tò mò, Siêng năng, Tính đồng cảm, Tính công bằng, Tính trung thực, Khiêm tốn, Trung thành, Có điều độ/ chừng mực, Có trách nhiệm, Tính khách quan, Sẵn sàng tiếp thu điều mới, Kiên nhẫn, Tích cực, Đáng tin cậy, Cương quyết, Biết tôn trọng, Có trách nhiệm (luôn), Lòng vị tha, Chân thành, Thấu đáo, Sự rõ ràng, Đáng tin.

Đức tính đã được dịch

    Nói một cách văn vở,

    thì người chững chạc là một người mà ngầu ơi là ngầu, điềm tĩnh, biết cảm thông, tích cực, tập trung đồ í. Một người mà vẫn giữ bình tĩnh và nụ cười trên môi dù một chuyện đã làm em bực tức và nóng giận xảy ra.

    Cái người mà trong khoảnh khắc xui xẻo đó, ánh mắt của họ, êm đềm, giọng nói của họ, nhã nhặn, lời lẽ của họ, nhẹ nhàng, hành động, lịch sự, cử chỉ, tinh tế. Và khi họ đã giải quyết xong với việc không may mắn đó, họ dùng một đôi mắt biết cười nhìn sang em và cướp lấy trái tim em đi trong một tíc tắc á.

    Cũng cùng một con người đó, đôi lúc em thấy họ trong trạng thái tập trung vào việc họ thích thật ngầu đồ á. Ánh mắt đó, quyết tâm, đôi môi đó, im lìm ngáy ngủ như Lọ lem đợi chờ một nụ hôn hóa giải lời nguyền, mùi thơm đó, cuốn hút, sự im ắng đó, thật to, mái tóc đó, muốn xoa. 

    Nói theo một cách logic,

    thì người chững chạc là người biết cách phản ứng sao cho phù hợp. 

    Phản ứng nào mới là phù hợp?

    Không có bất kì khuôn khổ nào để đánh giá sự phù hợp của một phản ứng cả, thiệt ý, anh đã nghĩ thử rồi, vậy là tốt nhất rồi đó. Nhưng một phản ứng không phù hợp sẽ là một phản ứng bị điều khiển bởi nhân tố bên ngoài.

    Thí dụ như khóc, anh và em đã khóc đến chảy nước mũi, không thở được, tê cả chân, nhức cả đầu khi bé Trắng mất em nhớ chứ?

    Khóc là một trong những cảm xúc đẹp đẽ của con người, và lúc đó, anh em ta đã khóc vì TA muốn tiếc thương cho nó, chứ việc nó mất (tức nhân tố bên ngoài) không làm mình khóc được.

    Thí dụ một cậu quỷ nhỏ bưng đồ phụ bố mẹ nó trong tiệm phở chẳng hạn, rồi nó trót làm đổ một tô phở nó mới dọn của bàn khác lên người em trong lúc bưng bê, phản ứng nào sau đây của em sẽ là không phù hợp và không chững chạc: tức giận và chửi mắng nó, đứng phắc dậy giận như điên, không muốn nhìn thấy bản mặt của thằng ôn dịch này nữa và đòi đuổi nó, đứng dậy cởi chiếc áo bẩn ra và tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra, cảm thông cho một sự cố vô tình của cậu bé, lí trí suy luận rằng “đây là tiệm phở của nhà nó, trông nó cũng lanh, chẳng lẽ nó muốn mất đi một vị khách và làm ba mẹ nó giận chỉ để đổ tô phở lên đầu mình cho vui?”, biểu cậu bé chạy đi lấy khăn cho em lau mình. Em hiểu ý anh rồi chứ?

    Thêm một cái nữa ha.

    Một người chủ của vựa ve chai đang ăn uống ngon lành sau ngày làm vất vả, dựa trên kinh nghiệm, ông biết rằng người trong xóm có thể sẽ qua bán một vài món không dùng nữa cho mình. Nhưng ông vẫn giận và nổi xùng lên, giậm chân xuống sàn, nghe những tiếng đùng đùng là biết một cơn giận đang nung nấu, chân mày nhau lại dữ dội và đôi mắt sắc lẻm, vừa đi vừa chửi thầm người hàng xóm nọ rằng: “Má nó, đang ăn mà bán đồ. Ờ XUỐNG LIỀN!”.

    Hãy trả lời anh là phản ứng của người chủ vựa ve chai này là do tự ông ấy quyết định như vậy hay là do bị ảnh hưởng bởi nhân tố bên ngoài nên ông ấy mới quyết định như vậy?

    Được rồi!! Em làm tốt lắm, em đã mường tượng được một người chững chạc nên trông như thế nào rồi đó. Đó chính là một người biết điềm tĩnh mà đưa ra phản ứng phù hợp và chủ động hành động vì chính người đó muốn thế, chứ không bị động mà để bị ảnh hưởng bởi bất kì nhân tố bên ngoài nào cả.

    Làm thế nào để trở thành một người chững chạc?

    Bước N: Nhận ra điều em có thể kiểm soát.

    “Em có thể kiểm soát được gì ta? Điểm số! Vì điểm sẽ cao nếu em học chăm hơn, còn muốn điểm thấp thì làm ngược lại. Tức em muốn điểm cao hay điểm thấp là do em quyết định, nên em kiểm soát được nó. Anh đố câu nào khó hơn được không…?

    • Được, nhưng đó là nếu em trả lời đúng trước đã. Sai nhé. Vì điểm số, thứ hạng, giải thưởng hay chức danh thuộc yếu tố bên ngoài, nên nó sẽ liu liu em và hành xử theo ý của nó. Và nó cũng bị ảnh hưởng bởi những yếu tố bên ngoài khác nữa. Như là hôm đó thầy/ cô chấm bài của em là người khác, đâu có biết trong lớp em sôi nổi phát biểu nên bỏ qua cái nét chữ ngoằn ngoèo như rồng bay phượng múa, nên chấm điểm em thấp hơn đã dự tính. Ông sếp mà em vừa mới xin thăng chức mới mất figure Hatsune Miku bản giới hạn nên đăm ra cọc cằn, mời em về phũ phàng, đâu có màng gì tới sự nỗ lực và trung thành của em suốt 2 năm qua đâu. Dẫu cho trước đó em có đinh ninh trong đầu rằng mình sẽ được thăng chức đi chăng nữa. Yếu tố nào em không kiểm soát được, sẽ tự hành xử theo ý muốn của chúng. Đoán tiếp, nhanh nào. Anh sẽ đập nát cái lối suy nghĩ rằng giá trị của em nằm ở điểm số, thứ hạng, chức cao hay huy chương chứ không phải nằm ở sự cố gắng, nỗ lực phi thường của em.

    “Không tin được lớn lên mình du côn vậy luôn. Ờm… Tiền ạ! Đúng rồi, em có thể kiếm được nhiều tiền hơn nếu làm nhiều việc hơn, hay học giỏi hơn để làm việc nào nhiều tiền hơn. Nên em kiểm soát được tiền.”

    • Sai tiếp. Em có để ý sự giống nhau trong hai câu trả lời của em không? Anh sẽ làm rõ luôn, dù câu trả lời của em có là gì, mà em không thể khiến nó trở nên theo ý em trong bất kì hoàn cảnh hay bất cứ lúc nào, thì là sai. Tiền. Tiền nước, tiền điện, tiền wifi, tiền quần áo, tiền đi chơi, vân vân sẽ lấy đi số tiền mà em nghĩ là của em. Vả lại, em cũng không làm cho tiền của mình tăng lên hay giảm xuống bất cứ lúc nào. Tới lượt em đoán tiếp.

    “Em xin hànggg!”

    • Tâm trí của em. Nó là thứ duy nhất trên đời mà em có toàn quyền kiểm soát. Em có thể khiến nó trở nên Tiêu cực, Tích cực, ngây ngô, đáng yêu, ngớ ngẩn, lí trí, khờ khạo, điên khùng, tự lừa dối, tự hủy hoại, vững vàng, tình cảm, ngọt ngào, yêu đời,… gì đó tùy em, có phải không?? Và em có thể làm như thế ở bất cứ đâu, bất cứ lúc nào và trong bất kì hoàn cảnh nào đúng “hong”? Thế nên ta đồng ý với nhau em nhé, Tâm trí của mỗi người là thứ duy nhất họ có thể hoàn toàn kiểm soát.

    Vì sao biết được điều này lại giúp em chững chạc?

    Vì bây giờ em đã biết chủ động hành động vì em muốn như thế rồi. Do Tâm trí là thứ duy nhất em có thể kiểm soát, nên mọi hành động, phản ứng của em là do em quyết định.

    Bé Trắng mất, tụi mình đã khóc rất nhiều, đó là do tụi mình chủ động chọn như thế. Vị hàng xóm ghé qua bán đồ không dùng nữa vào một buổi chiều nọ, chủ vựa ve chai cọc cằn, đó là do ông ấy chọn như thế. Việc vị hàng xóm qua bán đồ không thể khiến ông chủ vựa ve chai phản ứng, cư xử như thế được, ông ấy trở nên như vậy, là do ông quyết định như vậy một cách bị động.

    Tâm trí là thứ duy nhất ta kiểm soát được, không yếu tố bên ngoài nào ảnh hưởng hay tác động được tới ta trừ phi ta để chúng làm điều đó.

    Con mèo cào nát quyển nhật kí mà em đã viết suốt mấy năm qua, em giận rung trời lở đất, đó là do em quyết định phản ứng như vậy. Chứ con mèo không làm chuyện đó, con mèo chỉ muốn cào, chứ không muốn làm em nổi giận.

    Bầu trời chứa mây đen ngòm rồi trút xuống những hạt mưa nặng hạt khiến miếng gà góc tư chiên nước mắm của em không còn “mlem” nữa, em hờn mưa, đó là do em quyết định cư xử như vậy. Mây đen chỉ muốn mưa, chứ không muốn bị em hờn.

    Em không có nhiều sự kiểm soát đối với những việc đã xảy ra, nhưng lại có toàn quyền với việc em phản ứng thế nào khi chúng xảy đến. Giờ em đã chủ động hành động vì em muốn như thế chứ không vì gì khác thì là chững chạc rồi còn gì nữa, “phớ hơm”?

    Thế thì giờ luyện tập thôi.

    Luyện tập để trở nên chững chạc hơn.

    Trước tiên, cốt lõi của những bài luyện tập này đó là việc em tự nguyện đặt mình vào những tình huống mà có thể khiến em khó chịu, để nhắc nhở rằng em nên chấp nhận một sự việc đã qua và ta không còn có thể kiểm soát nó được nữa để rồi thay vào đó mà có được sự bình tĩnh trong Tâm trí. Nhưng đừng làm gì ảnh hưởng xấu đến sức khỏe của em như là nhịn ăn sáng nha, “chít” luôn. 

    Bài tập đầu tiên đó là tắm nước lạnh.

    Nó nên nhắc nhở em rằng em không thể điều khiển nhiệt độ của nước, em nên chấp nhận một sự thật rằng nước cứ là nước, em không thể bảo nước phải thế này thế kia, vì đơn giản là em không thể thay đổi được quy luật tự nhiên. Nhưng em có thể bảo cơ thể mình, Tâm trí mình nên làm cái gì để rồi tập trung vào làm điều đó. 

    Qua bài tập này em nên được nhắc nhở ba điều từ Marcus Aurelius:

    “You have power over your mind, not outside events.” – Bạn có sức mạnh đối với tâm trí của mình, không phải sự kiện bên ngoài.

    “Concentrate every minute on doing what’s in front of you.” – Tập trung mọi phút vào làm cái việc đang ở trước mắt bạn.

    “If it’s endurable, then endure it. Stop complaining.” – Nếu việc đó có thể chịu đựng , thì chịu đựng nó. Đừng than vãn.

    Em có thể từ từ, thật chậm tiến vào dòng nước lạnh đang chảy từ trên xuống, hít thở thật sâu vào em yêu dấu, vì em sẽ cần cật lực bơm oxi lên não của mình để giữ tỉnh táo và bình tĩnh đấy. Đúng vậy, hít thở, tập trung vào hơi thở của em để chấp nhận nước, để bình tĩnh và để tập trung hơn vào việc đang ở trước mặt. Luôn luôn là chấp nhận, chứ không phải chịu đựng.

    Nhưng em cũng nên tắm thiệt nhanh nha, không quá 10 phút đâu em à, đừng bị cảm. Nếu nước lạnh quá, thì dọc nước tầm 5 phút thôi nhé, tắm sao cho em sạch, em thơm và đủ để nhắc nhở về mục đích của bài tập này. 

    Bài tập thứ hai đó là dừng lại.

    Mục đích của nó sẽ là giúp em rèn tính chủ động có ý thức, hoặc ít nhất thì anh cảm thấy nó giúp anh như vậy. Cách hoạt động sẽ là kìm nén lại bất kì cảm xúc thôi thúc sơ khai nào của con người tụi mình.

    Ví dụ, bạn em đã nói một điều gì đó với một đám bạn trong lớp, một công thức tính nhanh chẳng hạn, mà nó bị sai. Dù em có biết được chính xác, chắc chắn 100% điều bạn ấy nói là sai đi nữa, cũng không được cồn cào nhảy vồ vô bắt bẻ bạn thật to. Cái cảm xúc thôi thúc sơ khai ấy là điều anh nói tới.

    Và vì nó là một bản năng tự nhiên của con người, nên bài tập này khó à nha.

    Nhưng em có thể bắt đầu bằng việc dừng lại. Dừng lại để suy nghĩ, tìm ra một cách tiếp cận nào đó tinh tế và nhẹ nhàng, lịch thiệp hơn. Có khi em không cần phải tinh tế cũng được, hai cái cuối thôi cũng đủ rồi.

    Em hãy nghĩ thế này, việc nhảy vồ vô, la to lên lỗi sai của bạn cho hàng chục các bạn khác nghe và có khi điều đó sẽ làm bẽ mặt bạn ấy, là một việc rất dễ dàng. Ai cũng làm được, quá nhàm chán. Anh thách em, tìm ra cách tiếp cận khác xem nào? Việc này khó hơn nhiều đó, em làm nổi không? Chắc gì nổi. Hay em của anh chỉ thích làm những thứ đơn giản mà thôi? Tùy em. Nhưng anh chỉ muốn em biết, luôn luôn có nhiều hơn là 1 cách để thực hiện một mục đích nào đó, em có chịu đi con đường chông gai hơn để cùng nhau đạt được cái đích vinh quang hơn hay không thôi. (Cùng nhau, chứ không phải là một mình em)

    Bài tập số 3, giá trị của bản thân em nằm ở…? Mà thôi, em đã đọc đủ rồi đó, tốt lắm rồi. Dành thời gian nghỉ ngơi mắt đi và suy ngẫm về những điều anh nói nếu muốn. Anh mong anh đã nói thật dễ hiểu, mong anh đã giúp được em, mong là anh đã làm hết sức. Em cũng thế nha. 

    Hẹn gặp lại em. 

    Kí tên: Đu Đủj

    Tái bút:…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………hmmmm…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………..thương em.

    Leave a Reply

    Your email address will not be published. Required fields are marked *